Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 9 11, 2021

NỤ CƯỜI PHÍA BÌNH MINH

  #Jas_feelings Hôm nay tôi không vui.  Muốn có một ai đó ngồi xuống hỏi han. Muốn tâm tư phiền não được giải thoát trên môi. Muốn sẽ được đi ra chỗ ấm áp của lắng nghe. Tôi đi kiếm người tôi muốn gặp. Thôi thúc tự nhiên làm tôi e dè, nhưng không cưỡng lại.  Rất nhiều năm trước, tôi có một người bạn chỉ có mặt lúc tôi buồn. Người bạn có một nụ cười đẹp và bình an. Anh là một guitarist khá có tiếng. Tôi biết anh qua một buổi đi nghe nhạc phòng trà.  - Quá lâu không gặp. Anh tưởng là đã xa xôi luôn rồi.  - Em nghĩ mình làm phiền anh quá. Nên buông anh ra. Anh nhìn tôi. Bình thản, nhưng có phần ngạc nhiên. Có lẽ anh vẫn nghĩ về tôi như một phụ nữ khá vô tâm, và quá nhiều vấn đề cá nhân.  - Anh vẫn chờ em gọi. Hơn năm năm rồi. Không thấy thì an tâm là chắc em ổn , chẳng có vấn đề nào làm rối nên không thích gặp nữa. Có hơi buồn khoảng mấy tháng đầu. Anh chân thành đến mức tôi thấy xấu hổ. Cảm giác mình thật lạnh lẽo và xấu xí. ... Thật ra, đôi lúc tôi khá yếu đuối, cạn kiệt năng lượng để c