Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 10 1, 2021
 MÓN NGON KÝ ỨC #Jas_yeumonViiet Quê ngoại tôi ở Hội An. Hè hay Tết nào về thăm phố cổ, tôi cũng ghé ăn mì quảng Phú Chiêm. Truyền thuyết về gánh mì thơm ngon bất hủ trên vai của các dì các mẹ dường như đang dần phai nhạt, vì hàng quán đã bắt đầu neo lại những bước chân không mỏi! Cả làng sống và nổi tiếng với nghề nấu mì. Tôi nhớ lần đầu nghe ngoại kể, đã không tin. Với tôi, mì quảng ngon chỉ có ở khu gần chợ Bà Hoa, Tân Bình. Vì tôi là đứa trẻ sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, nên dạng suy nghĩ hạn hẹp vậy cũng không khó hiểu gì. Vài năm sau nữa, mười mấy tuổi đầu, vào trung học, tôi mới được ghé Hội An, và trên đoạn đường quốc lộ cũ với hai bên trồng thật nhiều bắp và rau, tôi được ăn một tô mì gánh Phú Chiêm thật sự!  Người đàn bà da nâu làm tô mì Phú Chiêm đầu tiên cho tôi hôm đó là một phụ nữ rất mặn mà. Đôi mắt đã có dấu chân chim nhìn tôi một cách đầy ẩn ý khi thấy tôi thì thầm: "Sao mì ít nước quá vậy dì?". Quả tình nhìn tô mì có cảm giác giống như mì trộn vậy. Nước nhân

BÔNG HOA TRONG VƯỜN

  #Jas_feelings (Khi nhìn thấy khoảng sân nhỏ đầy hoa của nhà hàng xóm) - Sao em lại chọn đi đường đó? mệt người lắm! Câu hỏi của một người quen lâu không gặp khi nghe tôi nói về chặng đường tôi sẽ chọn trong tương lai gần. Đây là lần thứ mấy ngàn tôi nghe dạng cảm thán này từ người nghe chuyện. Cùng một câu chuyện, cùng một sắc thái phản ứng, lẽ thường sẽ thấy mệt, và chán. Nhưng tôi lại thấy vui. Vì rõ ràng nếu người nghe tôi nói thờ ơ, câu chuyện sẽ qua nhanh, không cảm thán, không cằn nhằn. Nhung ở đây, tôi đã có được một sự lắng nghe nghiêm túc, thì sao phải buồn? Thật ra nếu nhìn nhận mọi chuyện đến trong cuộc đời một cách "bình thường", tức là để cho cảm xúc dẫn dắt đầu tiên, ta sẽ phải giải quyết rất nhiều những hệ lụy từ đó. Nhưng chỉ cần thay đổi sự chú ý theo một chiều hướng sáng sủa hơn, tất cảt sẽ trở nên hấp dẫn. Con gái tôi rất yêu nấu nướng. Hôm nọ, mẻ thịt nướng không thành công trông nham nhở trên vỉ khiến mặt con bé nhăn như khỉ ăn ớt. Ngước nhìn tô